Đỗ Hồng

ĐÊM CHỜ TIN HOA NỞ



 


 


Đường một chiều chân trần gian chưa mỏi


Vì đời vui anh sẽ ở lại đây


Tiệc trăm năm cung đàn chưa dứt vội


Lời uyên ương đâu nở bỏ đêm dài


 


Mặt trời lên soi đường qua vũ trụ


Ngày tri âm còn đợi bước viễn du


Biển miên man với tâm tình không ngủ


Hẹn cùng anh tha thiết một lời ru


 


Đêm vẫn đến hát bài ca anh thích


Tiếng cười nào vang vọng cả trời mây


Ly rượu vơi đựng đầy trăng cổ tích


Văn nhân ơi, không thể bỏ nơi này


 


Hành tinh xưa xoay vòng chưa mỏi mệt


Dù trong anh chập chùng tuổi gian nan


Và trên vai mang đôi vầng nhật nguyệt


Anh vẫn cười thân ái với nhân gian


 


Anh vẫn nói ra đi là khờ dại


Vì niềm vui còn nằm đợi ra khơi


Thế giới này có thêm người ở lại


Sẽ nở thêm hoa hạnh phúc trong đời

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 25 tháng 3 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM CHỜ TIN HOA NỞ"